
Mọi thứ tan vỡ. Và bạn phải buông tay. Có một ý tưởng cho một bài báo. Sau đó, ở một số giai đoạn – Q&A, shooting ảnh, và nhấn nút đăng bài – nhưng, điều đó đã không xảy ra. Giống như Michael Jordan đã nói: “Tôi có thể chấp nhận thất bại. Mọi người đều thất bại ở một khía cạnh nào đó. Nhưng tôi không thể chấp nhận việc không thử lại.” Với tinh thần đó, The Dot ‘hé màn’ những cuộc phỏng vấn cuộc phỏng vấn chưa từng bật mí.
Read on in English
Có thể ý tưởng chụp ảnh quá kỳ quặc, hoặc có một số nhầm lẫn khi giao tiếp, hoặc do đại dịch cản trở, hoặc đơn giản là tất cả chúng tôi đều bị lạc hướng. Chúng tôi chưa bao giờ là những người thích những cuộc phỏng vấn súc tích, nơi các vị khách phải ngồi nghiêm trang như thủ tục thông cáo báo chí bình thường. Vì vậy, chúng tôi (hoặc thường xuyên hơn là những vị khách), họ đã từ bỏ phương thức ràng buộc này.
Đó thật sự là một sự dằn vặt. Bởi vì rất nhiều cuộc phỏng vấn bị lãng quên đã mang lại một số hiểu biết sâu sắc và cực kì thú vị về cuộc sống của các nghệ sĩ, đầu bếp, người sáng tạo nội dung và nhà thiết kế, những con người với câu chuyện quá nổi bật để giữ cho riêng mình. Khi Cranberries hỏi, “Chúng ta có cần ấp ủ những câu chuyện này thêm một thời gian không?” Không, chúng tôi không. Đã đến lúc ‘hé màn’ những đoạn chia sẻ còn dang dở này. Tất cả đều gói gọn trong một bài viết.
Thắng Từ Ngọt Band
Thắng ở một tầm cao mà khó ai có thể hiểu rõ được. Chàng ca sĩ, nhạc sĩ tài năng luôn mang trong mình những rung cảm riêng biệt. Và nhìn chung, anh ấy không phải lúc nào cũng quan tâm đến các cuộc phỏng vấn, và thích âm nhạc tự nói lên điều đó. Vì vậy, mỗi khi đến giờ quay, anh ấy cứ trì hoãn đến mức chúng tôi phải ngừng cố gắng. Nhưng điều đó không thể làm lu mờ tình yêu của chúng tôi đối với âm nhạc của anh ấy, hay sự xuất sắc trong rất nhiều câu trả lời của anh ấy cho những câu hỏi đôi khi kỳ quặc của chúng tôi.

Trải nghiệm ý nghĩa đầu tiên của bạn trong lĩnh vực âm nhạc là gì?
Tôi đã từng rơi nước mắt khi nghe một bài hát hay, ‘Ngày Đầu Tiên Đi Học của Bé Trúc Tiên’, khi tôi mới bốn tuổi. Giáo viên mẫu giáo của tôi đã hát nó cho tôi nghe. Tất cả trẻ em đều có những bài hát thực sự khiến chúng xúc động. Tôi tin rằng các nhạc sĩ chỉ là những đứa trẻ, và họ luôn không ngừng tìm hiểu lý do và cách âm nhạc đã lay động họ.
Thể loại âm nhạc bị đánh giá thấp? Và đánh giá cao nhất?
Tôi rất tệ trong việc phân biệt các thể loại âm nhạc. Tất cả họ dường như là một chút mờ. Các thể loại dường như được sinh ra nhằm mục đích phân loại nghệ sĩ. Thành thật mà nói, điều này không tốt với nhiều nghệ sĩ, vì họ đều không muốn bị phân loại. Một số nghệ sĩ tận dụng ‘hệ thống phân loại’ này như một nguồn cảm hứng cho riêng mình.
Điều này dẫn đến việc hình thành các tiểu thể loại, làm cho ranh giới của các thể loại trở nên nhòe nhoẹt một cách đáng kinh ngạc. Tôi cũng bất ngờ khi có rất nhiều nghệ sĩ và cộng đồng mà mình hoàn toàn không biết. Chắc hẳn sẽ luôn có sự hiện diện, mà tôi không hề hay biết, một câu lạc bộ hay thậm chí là một giáo phái cho mọi thể loại, bất kể bị đánh giá thấp như thế nào. Nếu tôi phải đưa ra một câu trả lời cụ thể, tôi cho rằng prog pop xứng đáng được công nhận hơn. Và tôi không cho rằng bất kỳ thể loại nào được đánh giá cao hơn thể loại nào cả. Họ sẽ luôn chinh phục được được khán giả của mình dù bằng cách này hay cách khác.
Bạn thường bí mật nghe gì khi không có ai xung quanh?
Âm nhạc của riêng tôi. Để xem những bài hát nào tôi có thể thưởng thức một cách trung thực. Và để tăng cường sự tự tin của tôi! Nhưng tôi cảm thấy hơi xấu hổ nếu bị bắt gặp đang nghe những thứ của chính mình. Tôi đoán tôi sợ mọi người sẽ phát hiện ra tôi là một người ‘tự luyến’ đến mức nào.

Nếu có một bản nhạc để khiến ai đó yêu thích âm nhạc. Bạn sẽ chọn chơi bài hát nào?
Đây là một câu hỏi kỳ lạ. Giống như, làm sao có thể một người đã nghe nhạc lại không thích âm nhạc? Nếu tôi tìm được một người đặc biệt như vậy, tôi sẽ chơi bài “Yesterday” của The Beatles cho người đó. Điều này hoạt động thực sự tốt. Tôi cảm thấy giai điệu của nó có giá trị cảm xúc cao.
Và bạn sẽ chơi bản nhạc nào của riêng mình để ai đó có thể hiểu bạn?
‘CHUÔNG BÁO THỨC’. Đó là một bài hát khá dài và ngẫu nhiên. Không có vần điệu hoặc lý do đằng sau lời bài hát. Tôi chỉ đơn giản là viết những gì xuất hiện trong đầu mình. Nếu ai đó thích điều này, thì người đó sẽ phải thích tôi.
Bài hát nào bạn muốn được phát tại tang lễ của chính mình?
Tôi hy vọng họ sẽ chơi bài ‘Another One Bites the Dust’ của Queen trong đám tang của tôi. Còn gì tuyệt bằng.

Paradise4Saigon
Lấy bối cảnh khi đại dịch vẫn còn chưa kết thúc. Paradise4Saigon đại diện cho linh hồn đường phố sắc sảo của thành phố. Và Ping Chao, 20 tuổi, là người thủ lĩnh chớp nhoáng, xuất sắc của thương hiệu. Họ cũng luôn có một biểu tượng nhạc rap truyền thống trong công việc của mình, vì vậy chúng tôi đã hỏi Ping Chao về sự tương tác giữa thiết kế và âm nhạc.
Sau đó, chúng tôi lên kế hoạch quay theo phong cách Tyler Mitchell ở dòng sông ở Quận 7, với Ping Chao đang nổi lên mặt nước để rửa tội… Anh ấy mang trong mình một nửa dòng máu Đài Loan và cùng đội ngũ của mình hòa vào văn hóa và hình tượng của Việt Nam, vì vậy thật hợp lý khi anh ấy được tái sinh ở đây trong vùng nước gợn sóng của quận 7. Sau đó, đại dịch ập đến, và việc lặn xuống sông ở khu vực bị phong tỏa của Phú Mỹ Hưng dường như là một điều rủi ro, mặc dù chúng tôi đã dự tính về điều đó một vài lần. Mọi thứ lại trở nên dang dở…

Ai là người truyền cảm hứng cho bạn trong cộng đồng sáng tạo trong nước?
VietMax là người mà tôi rất ngưỡng mộ ở Việt Nam. Anh ấy chỉ là một người rất được kính trọng trong cộng đồng nghệ thuật và đường phố. Tôi thực sự nghĩ rằng anh ấy đang thúc đẩy văn hóa ở Việt Nam đi xa hơn nữa. Sau đó là người thân yêu của tôi, Saddy, cũng là một người cực kỳ ấn tượng. Anh chàng rất dễ ‘nổi điên’. Và nghệ thuật của Liar Ben cũng rất, rất thú vị.
Thể loại âm nhạc nào thúc đẩy quá trình sáng tạo của bạn?
Đó là old-school hip hop. Tôi luôn cảm thấy như có một câu chuyện được kể qua các bản nhạc hip hop kiểu cũ. Tôi lắng nghe khi tôi đang vẽ hoặc thiết kế; nó thực sự có ích với những ý tưởng và tâm trạng của tôi. Lời bài hát thúc đẩy sự sáng tạo của tôi mỗi khi làm việc. Tất cả đều là kể chuyện theo một cách nào đó, phải không?
Bạn có một bản nhạc để khiến ai đó yêu thích âm nhạc chứ. Tại sao?
‘Time moves slow’ của BADBADNOTGOOD với Sam Herring. Bản nhạc thực sự dường như làm ngưng đọng thời gian. Nó rất khác biệt và đẹp đẽ.
Bài hát nào bạn muốn được phát trong tang lễ của mình?
Tại đám tang của tôi, hãy chơi bài ’20min’ của Lil Uzi Vert. Và tôi muốn mọi người phát cuồng với nó. Rút lại những hàng nước mắt và ăn mừng cuộc sống của tôi!
Có bài hát hoặc album nào đã ảnh hưởng lớn đến bạn hoặc thay đổi cách bạn trải nghiệm âm nhạc sau khi nghe nó không?
Hiển nhiên. ‘The World Is Yours’ của Nas – tham vọng được thể hiện một cách hoàn hảo.
Chillies
Đây chắc chắn là sai sót còn dang dở của chúng tôi. Chillies đang trên đà trở thành ngôi sao indie… và chúng tôi hỏi rằng liệu chúng tôi có thể đốt lửa cho họ để chụp ảnh không. Nói rõ hơn, ý tưởng quay phim một phần là sự tôn vinh video âm nhạc của Spike Jonze cho Wax’s ‘Southern California’ và cũng là buổi biểu diễn sân khấu nổi tiếng của The Red Hot Chilli Peppers khi họ đội mũ bảo hiểm đang cháy. Nhưng đó là ngay trước Tết, và một số thành viên trong ban nhạc sợ rằng họ sẽ thiếu lông mày khi gặp gỡ gia đình, họ hàng – một điều khó giải thích. Chúng tôi thậm chí còn đề nghị tự ‘đốt mình’ trước để thử nghiệm. Nhưng không. Sau khi hoàn thành cuộc phỏng vấn, họ bắt tay vào chụp. Một điều dễ hiểu.
Bạn là ai, bạn làm gì và âm nhạc có ý nghĩa gì đối với bạn?
Tôi là Phước, và tôi là người chơi bass cho Chillies. Ngoài ra, tôi còn dạy nhạc. Để diễn tả mối quan hệ của tôi với âm nhạc, tôi xin mượn mấy câu của Đen Vâu: “Âm nhạc mở lối cuộc đời anh, như ngọn hải đăng ở trên biển.” Nó có nghĩa là âm nhạc đưa ra định hướng, lối đi cho cuộc sống của chúng ta như một ngọn hải đăng soi sáng.
Mẹ bạn sẽ giới thiệu bạn như thế nào?
Cô ấy sẽ nói, “Con trai tôi chơi nhạc rất hay,” tôi hy vọng là vậy.
Koutarou Từ Kiyota Sushi Sake Restaurant
Điều này xảy ra trước đại dịch, khi các nhà hàng và đầu bếp của họ có xu hướng ‘khép kín’. Điều đó đặc biệt đúng với những địa điểm chật kín người mà không có nhiều sự công khai, như Kiyota Sushi Sake Restaurant.
Thêm vào đó, qua nhiều năm, chúng tôi đã phát hiện ra rằng người Nhật có thể khó phỏng vấn – đó là tính cách biệt của cộng đồng người nước ngoài, bản tính khiêm tốn tự nhiên của họ và cả rào cản ngôn ngữ. Vì vậy, chúng tôi đến Kiyota Sushi Sake cùng với một phiên dịch viên.

Cùng lúc đó, Koutarou đang mở rộng kinh doanh với Kiyota bên kia đường. Chúng tôi đã thực hiện buổi chụp hình với cả hai đầu bếp (những người đến từ Miyazaki). Và chúng tôi cũng muốn mở rộng câu chuyện, nói về hai địa điểm. Vào khoảng thời gian sau đó, mọi thứ sụp đổ. Nhưng chỉ riêng những bức ảnh đã khiến bài viết này trở thành một nỗ lực xứng đáng.
Làm thế nào để bạn trình bày omakase cho thực khách chủ yếu là người Việt Nam?
Ban đầu khách đến quán chúng tôi chủ yếu là người Nhật, sau đó rất nhiều người Việt Nam đã biết đến và vị trí của chúng tôi ở Phạm Viết Chánh. Điều thú vị là người Nhật ăn cá Việt Nam rất giỏi.
Tuy nhiên, người Việt Nam mong muốn có thể ăn thử các loại cá của Nhật Bản, đặc biệt là cá ngừ. Và vì vậy chúng tôi bắt đầu nhập nó. Tại omakase, người Nhật thường ăn hết sushi này đến sushi khác. Nhưng đối với khách hàng của chúng tôi – lại chủ yếu là người Việt Nam – chúng tôi muốn chia sushi thành các món ăn khác nhau ở giữa. Món nóng rồi món nguội, món nóng rồi món nguội.

Bạn sử dụng bí quyết nấu nướng nào khiến Kiyota được yêu mến mà không cần quảng bá quá nhiều?
Tên giáo viên của tôi là Miyake. Và anh ấy đã dạy tôi mọi thứ. Anh ấy khuyên tôi nên tập trung vào ẩm thực Nhật Bản vì anh ấy luôn muốn đi du lịch và làm việc ở nước ngoài, và tôi có cơ hội được thực hiện ước mơ của anh ấy.
Và cũng có những người thầy quan trọng khác, những người mà tôi đã học được những kỹ thuật như sử dụng muối và giấm để cải thiện hương vị của cá, đặc biệt là đối với những miếng cá trắng như cá thu. Trên thực tế, tôi luôn gọi món cá thu khi đến các nhà hàng sushi khác để hiểu kỹ thuật của đầu bếp.

Sonny Side Từ Best Ever Food Review Show
ĐƯỢC RỒI. Một số khác chúng ta nên lấy bối cảnh khi đại dịch. Sonny Side, người sành ăn toàn cầu, đã cập bến Việt Nam. Và chúng tôi là người hâm mộ của chương trình – ai lại không? Vì vậy, với tình trạng phong tỏa ngột ngạt sắp xảy ra, anh ấy đang phải đối mặt với tình trạng thiếu địa điểm ăn uống và chụp ảnh đến mức ngột ngạt. Nhóm BEFRS đã rất muốn phỏng vấn. Sau đó, Sunny có một ‘lối thoát’ sang Mỹ, và cảnh quay chưa bao giờ xảy ra. Dang dở.
Bạn có thể sắp xếp một thực đơn ba món gồm những thứ nực cười nhất mà bạn đã ăn không?
Chúng ta sẽ bắt đầu với món khai vị tiết lợn sống ở Chiang Mai, miền Bắc Thái Lan. Điều này sẽ được theo sau với một món salad thực sự độc đáo. Gỏi cá sống. Thực ra đó chỉ là món cá sống với một miếng rau diếp bên trên, được ăn ở Tây Bắc Việt Nam. Món chính của chúng tôi, gan cá đuối. Nó có thể được hấp hoặc nó có thể được luộc. Thành thật mà nói, điều đó không thành vấn đề vì dù sao thì nó cũng sẽ rất tệ. Một trải nghiệm ăn uống ba món sẽ không bao giờ bị lãng quên.
Làm cách nào để bạn cân bằng giữa nội dung chuyên sâu để thu hút lượt xem với việc sản xuất nội dung mang tính báo chí?
Không ai muốn bị thuyết giảng liên tục, vì vậy điều chúng tôi thực sự coi trọng là cân bằng giữa giáo dục và giải trí. Điều quan trọng là chúng ta không nên lúc nào cũng quá nặng nề, nhưng khi chúng ta làm vậy, đó thường là những câu chuyện không thể bỏ qua và cần được kể. Chúng là những câu chuyện mà chúng tôi hướng tới.

COVID đã khiến Việt Nam rơi vào một khoảng thời gian hết sức khó khăn. Bạn cảm thấy đất nước ngày hôm nay như thế nào? Và nó đã khiến bạn thay đổi ra sao?
Nhìn chung, Việt Nam đã làm rất tốt khi cùng nhau thực hiện một sứ mệnh, đó là làm bất cứ điều gì cần thiết để đánh bại COVID và trở lại cuộc sống bình thường.
Vì nó liên quan cụ thể đến chương trình của chúng tôi, giới hạn chỉ quay phim ở Việt Nam trong hơn một năm đã buộc chúng tôi phải sáng tạo hơn và nhìn sâu hơn vào những cơ hội của chính mình để thử sức. Việc khán giả vẫn hào hứng với nội dung chúng tôi đang tạo cũng thực sự bổ ích cho kênh của chúng tôi. Họ vẫn mong chờ các tập phim mới, mặc dù chúng tôi phải đối mặt với sự thay đổi mạnh mẽ từ việc đi du lịch đến một quốc gia mới hai tuần một lần sang chỉ tạo nội dung ở một quốc gia trong một thời gian dài. Nhóm chúng tôi biết mình thật may mắn khi đất nước đó là Việt Nam, bởi vì thực sự không có giới hạn cho những câu chuyện thú vị, độc đáo được chia sẻ ở đây.
Có gì trong tủ lạnh ở nhà bạn?
Chủ yếu là thịt, trứng, khoai lang, bơ… và kem tươi đóng hộp.