Nhiếp ảnh, với nhiều người, là một cái nghề mưu sinh. Nhưng nhiếp ảnh với Minh lại thay đổi cuộc sống của anh trên phương diện tinh thần và tâm hồn. “Nhiếp ảnh mang đến nhiều thứ, đặc biệt là tình bạn trong nhiếp ảnh.” Tiếp nối series Instagram Vietnam, The Dot mời bạn thưởng thức ba bức ảnh tâm đắc nhất của anh chàng sinh năm 1996 này.
Read on in English
Những nhiếp ảnh gia “gao cội” như David Alan Harvey, Bruce Gilden, Daido Moriyama là nguồn cảm hứng bất tận của chàng trai trẻ đam mê nhiếp ảnh. Anh chủ yếu thực hành ở thể loại ảnh đường phố, khai thác những góc nhìn mới lạ, cũng như thể hiện cảm xúc cá nhân qua những tấm hình mà không quá đặt nặng về nội dung.
“Minh chưa dám gọi nhiếp ảnh là một hành trình vì cơ duyên của mình và “nàng” chưa được bao lâu,” Minh khiêm tốn, “Kể từ thời điểm mình mua chiếc máy ảnh đầu tiên – một chiếc compact đời cũ Lumix LX5 , tất cả mới chỉ vỏn vẹn trong một năm thôi.” Nhưng đó là năm ý nghĩa nhất cuộc đời Minh, bởi anh đã tìm được một chốn giúp mình thể hiện góc nhìn cá nhân và thể hiện cảm xúc với thế giới xung quanh.
“Mình chụp tất cả mọi thứ mà mình bị thu hút, con người, con vật cho đến những món đồ bị vứt đi. Mỗi thứ đều có vẻ đẹp riêng. Phần lớn ảnh mình chụp là ở Sài Gòn. Mình rất thích Quận 2, nơi đây vẫn còn nhiều giá trị cũ và đang mất dần theo thời gian.”
Minh thích đi chụp vào buổi chiều. Cái thời điểm mặt trời lặn, hoàng hôn buông và bầu trời chuyển sang gam màu tối luôn đem lại cảm xúc đặc biệt cho anh. Cùng Minh xách chiếc Lumix LX5 và đèn flash rong ruổi khắp Sài Gòn để tìm kiếm những khoảnh khắc đẹp nhất khi chiều tà.
“Trong cuộc sống có nhiều thứ đè nén con người, vậy nên nếu có một điểm tựa cho đời sống tinh thần là điều hạnh phúc,” Minh điềm đạm nói. “Và nhiếp ảnh mang đến điều đó cho bản thân mình.”
#1 Cô Chú Nhổ Tóc Sâu
“Đặc sản” của Sài Gòn là những dòng xe tấp nập không hàng chẳng lối. Là bầu trời mịt mù khói bụi chẳng thấy chân trời. Là những toà nhà chọc trời cao ngút ở những quận sầm uất trung tâm. Nhưng song song với những phát triển của chốn thành thị là cuộc sống dạn dĩ của người dân địa phương. Bình Quới là nơi hiếm hoi của Sài Gòn còn giữ nét yên bình của làng quê.
“Hai cô chú này hay ra đây ngồi nhổ tóc sâu cho nhau,” Minh đã từng bắt gặp cử chỉ trìu mến này nhiều lần. “Chiều hoàng hôn đẹp với không gian tách biệt khỏi sự ồn ào thường thấy ở Sài Gòn. Một nơi lý tưởng để hẹn hò đấy chứ!”
#2 Những Đứa Trẻ Vui Đùa
“Trẻ em là một nguồn cảm hứng bất tận cho những người chụp hình,” Minh khẳng định, “những đứa trẻ hồn nhiên chơi đùa, chẳng ngại ngùng khi mình giơ chiếc máy ảnh lên bấm máy.”
“Và có lẽ ở cái tuổi này, những đứa trẻ có một “năng lực” đặc biệt: biến tất cả mọi thứ thành đồ chơi của chúng.” Trong bức ảnh này, “đồ chơi” ấy là hai ống xây dựng nặng trịch. Những hạt bụi hắt lên nhờ ánh sáng đèn flash trông giống những ngôi sao trên nền trời xanh. Trong cái màu xanh đầy thanh bình ấy, ba đứa trẻ đang chơi đùa với nhau.
“Tâm hồn của trẻ nhỏ là thứ người lớn luôn ao ước trở về…”.
#3 Bên Bờ Sông
Quận 2 là quận yêu thích của Minh, cũng bởi nơi đây còn vương lại những giá trị cũ trong bối cảnh hưng thịnh của Sài Gòn. Những căn nhà lụp xụp hiện hữu cùng những toà chung cư cao tầng hiện đại. Những quán ăn bình dân san sát quán đồ Tây sang chảnh. Cuộc sống của nhiều tầng lớp xã hội vẫn đồng hành song song.
Trước cơn mưa tại bờ sông Quận 2, một ngày mưa hay nắng đều mang đến cảm xúc khác nhau. “Mình bắt vội khoảnh khắc người này vừa bắt dính một con cá chép vàng khá ngẫu hứng,” Minh kể lai. “Lúc giơ máy lên chụp còn chưa kịp thấy trong lưới có con cá nào hay không, về xem lại ảnh mới thấy!” Song chính màu cam nổi bật của chú cá tạo nên điểm nhấn mạnh mẽ cho bức tranh tối màu tự nhiên của chàng trai trẻ tuổi này.
Hình chụp bởi Khooa Nguyễn.