
Chúng tôi bắt gặp nhà sản xuất nhạc người Pháp gốc Việt Nodey tại vườn sau của The Lab. Vừa quậy tung bể bơi với chai rượu rum, Nodey vừa chia sẻ với chúng tôi bản mix 10 bài hát cho một mùa hạ không hồi kết tại Sài Gòn.
Đọc bài viết bằng tiếng Anh.
Dôn Nguyễn mở chiếc hộp đựng bộ răng vàng của anh, và từ tốn đeo vào miệng. Ngay tức thì anh biến thành DJ, nhà sản xuất nhạc và sáng tác beat Nodey cực “ngầu”. Còn nhớ những ngày tháng năm 1990, Dôn lang thang quanh các con hẻm chằng chịt nghệ thuật grafiti ở Pari khi âm thanh sôi động của những bản hiphop vang lên trong cửa hàng băng đĩa nhạc, điển hình là nhóm nhạc Cypress Hill và Wu-Tang Clan.

Quay trở lại với Nodey của hiện tại, bạn sẽ vẫn bắt gặp thanh âm cũ kĩ ấy trong những bản nhạc của anh. Tác phẩm đầu tiên của anh có tên gọi Atrahasis EP, được sản xuất năm 2015.
Kế tiếp là đứa con tinh thần thứ 2 Vinasounds Vol 1 mang đậm chất “nhạc quẩy” Việt Nam. Dường như đây là cái cách anh chấp thuận gốc gác Việt Nam của bản thân mình. Ấn phẩm tiếp theo là album Ishvara anh sản xuất cho nghệ sĩ người Trung Quốc Tianzhuo. Và đứa con tinh thần sắp chào đời kế tiếp của anh được “sinh ra” ở Thượng Hải và “lớn lên” tại Sài Gòn. “Giờ anh chuyển hẳn về Việt Nam rồi…phải sống khác thôi,” Nodey cười hồn nhiên, khoe bộ răng bằng vàng của anh.
Nodey, anh có thể giới thiệu đôi chút về bản thân anh không?
Nodey là nghệ danh của anh thôi, tên thật của anh là Dôn Nguyễn. Bố mẹ anh là người Việt nhưng anh sinh ra và lớn lên ở Pari. Trước khi chuyển về đây, anh từng là DJ, nhà soạn nhạc hip-hop ở Pháp. Mẹ anh thường vô cùng tự hào (và ồn ào) khi giới thiệu con trai cưng của bà! “Wossup world!!? Make some motha-fucking noise for my son Nodeeeyyyy!!!”

Âm nhạc có ý nghĩa như thế nào với anh?
Âm nhạc là một phương thức giao tiếp của tâm hồn. Nó khiến bộ não và cơ thể chúng ta gắn kết ở một tầm cao mới.
Kỉ niệm đáng nhớ đầu tiên của anh với âm nhạc là gì?
Anh có vô vàn những kỉ niệm ngày bé, lúc anh chập chững khám phá và học hỏi về văn hoá nhạc hip-hop. Hồi đó làm gì có Internet, phải lùng sục khó lắm mới tìm thấy một thể loại âm nhạc mới hay nghệ sĩ mới. Anh vẫn còn nhớ mình là fan cuồng của những rapper và ban nhạc hip-hop mới nổi thời đó.
Rồi mỗi cuối tuần, anh lại cùng bạn bè đi tàu vào trung tâm Pari tấp nập. Bọn anh lại bới tung những cửa hàng bán đĩa nhạc để nghe thử các bài hát mới. Nghe “nhà quê” nhỉ, nhưng những trải nghiệm đó kể ra cũng rất vui. Bây giờ thì mọi thứ quá dễ dàng rồi, khiến anh thi thoảng cảm thấy ngộp thở giữa hàng loạt thứ âm nhạc mới.

Giờ anh hay nghe nhạc khi nào, ở đâu?
Anh hay phải đi công tác, và chuyển chỗ ở liên tục. Vì thế, anh chẳng thể mang theo bộ sưu tập băng đĩa CD khi rời Pari. Giờ anh chỉ có thể nghe nhạc trên các ứng dụng online thôi.
Nhưng thực ra anh cũng chẳng nghe nhạc mấy. Âm nhạc là công việc của anh. Hơn thế nữa, Sài Gòn lúc nào cũng ồn ã. Tai và đầu anh bị Sài Gòn tra tấn suốt ngày, nên giờ anh rất coi trọng những khoảnh khắc bình yên thư giãn.
Khẩu vị âm nhạc của anh thay đổi như thế nào?
Anh sinh ra vào những năm 80, nên anh biết hết tất cả hình thức âm nhạc – băng thu âm, băng nhựa, băng Minidisc và cả MP3. Sau đó anh học chuyên sâu về kỹ thuật âm thanh. Lúc mới bắt đầu sản xuất nhạc, trên bàn anh ngổn ngang những băng đĩa thu âm và thiết bị MPC to đùng để anh tạo beat. Nhưng những máy móc đắt đỏ đó giờ đây đã được thay thế bằng chiếc máy tính laptop gọn nhẹ, tiện lợi.
Nhưng anh luôn sẵn sàng nếu một ngày thế giới rơi vào tận thế. Lúc đó anh sẽ tiếp tục sản xuất nhạc nhưng theo cách của người hoài cổ – cọ đá hay tre vào nhau quanh lửa trại để tạo ra những âm thanh xuất chúng.

Thể loại âm nhạc nào theo anh bị đánh giá thấp? Thể loại nào được ca ngợi quá đà?
Thời đại cuối những năm 90, đầu năm 2000 xuất hiện một vài thể loại nhạc rất “cool” tại Anh Quốc. Đó là dòng nhạc jungle với trống và bass, và cả dòng nhạc nhảy điện tử 2-step garage. Ngoại trừ “Rewind” của Craig David, anh chẳng bao giờ bắt gặp loại nhạc này trên radio.
Đừng hiểu lầm anh khi anh nói rằng nhạc hip-hop đang được tung hô quá đà. Nó đã trở thành âm nhạc phổ biến nhất của thời đại. “Rap is the new pop”. Nó làm loãng cái chất của hip-hop. Thi thoảng, anh cũng muốn nghe những thể loại nhạc khác nữa.
Nếu được chọn một bài hát để thuyết phục một người rơi vào “lưới tình” với âm nhạc, anh sẽ chọn bài nào?

Chà, có ai mà không yêu âm nhạc chứ? Câu hỏi này quá “khoai”!
Nếu được, cho anh thay đổi câu hỏi nhé. Với những người không tin vào chúa, anh sẽ bật cho họ bài “Love Supreme” bởi John Coltrane. Bài hát này thực sự sẽ khiến họ suy ngẫm về nhận định của mình.
Còn nếu được chọn một bản nhạc để giúp người khác hiểu anh hơn, đó sẽ là…?
“Atrahasis”. Bai hát này dựa trên một câu chuyện 4000 năm tuổi của vùng đồng bằng Lưỡng Hà. Truyền kì rằng khi đó, con người huỷ hoại Trái Đất tồi tệ đến mức các vị thần quyết định xoá bỏ sự tồn tại của loài người, bằng cách làm tăng mực nước biển để lấn át nhân loại.
Anh hay bí mật nghe loại nhạc gì khi ở một mình?
Anh thích nghe những bài rap điên khùng khi không có ai ở cạnh. Như bài “S*ck My D%ck And Wash My Car” bởi Screwball – một ban nhạc rap đến từ New York. Hồi còn là thiếu niên tuổi teen anh mê mẩn bài hát đó. Giờ nghe lại vẫn thấy hay.
Còn hiện tại, anh mới khám phá ra một rapper người Pháp tên là Nick Cornard. Bài hát cực hài của anh “Pendez Les Blancs”, dịch ra là “treo đầu người da trắng” khiến anh chàng gặp rắc rối lớn với chính quyền Pháp.
Bởi lùm xùm này mà bài hát đó bị xoá sổ khỏi Internet. Nhưng may là anh vẫn giữ bản MP3.

Ca khúc nào anh sẽ chọn chơi tại đám cưới của anh? Còn đám ma thì sao?
Bản “I Believe In Miracles” của Jackson Sisters cho đám cưới, và “Feeling Good” của Nina Simone cho đám ma của anh.
Anh có thể tóm tắt ngắn gọn bản Mix này?
Bản Mix mới nhất trong se-ri Guest Mix của The DOT sẽ cực phù hợp với tâm trạng “Sài Gòn mùa hạ”. Bạn sẽ cảm nhận được ánh nắng rộn rã trong những bản nhạc ấy, thứ ánh nắng không quá gắt, cũng không quá chói chang, thi thoảng lại đượm buồn bởi những nốt nhạc trầm ấm.

Hãy tiết lộ những ca khúc mùa hạ của anh đi thôi…
Đầu tiên là bài “Tiden Flyver ft. Liv Lykke” của ban nhạc người Xcăng-đi-na-vi Boom Clap Bachelor. Bạn có thể thấy sự tương đồng với bản “Bitch Don’t Kill My Vibe” của Kendrick.

Tiếp đến là bản nhạc mà anh sản xuất “Tyra Banks”. Đây là một bài hát sexy, đầy quyền lực của chủ xị Next Top Model. Bài này cũng “chill” phết nữa.
“We Are The People Darker Than Blue” bởi Curtis Mayfields, dù không quá nổi tiếng nhưng là bài hát ưa thích nhất của anh từ nghệ sĩ tài ba này. Tiếp theo là 2 bản nhạc rất thú vị trong album thử nghiệm nhạc vàng Việt Nam – bài “CÔNG” của Suboi và “David Carradine” của anh.
Kế tiếp là ca sĩ mà anh cuồng nhất mọi thời đại, Nina Simone. “Baltimore” với beat mạnh cực thu hút. Bản “Brillo ft. Rosalia” của J. Balvin cũng nằm trong top 10. Bạn có tin được một ca sĩ flamenco truyền thống có thể trở thành ngôi sao nhạc pop nức tiếng toàn cầu? Tiếp theo là bài hát “Tive Razao” của Seu Jorge. Một ca khúc không thể hợp với mùa hè hơn – nhấp môi ly rượu rum nghe tiếng sóng biển vỗ về.

Bonnie Banane có lẽ là ca sĩ người Pháp được đánh giá cao nhất hiện nay, bản nhạc “Pollen” của cô kết hợp với The Hop mà anh chọn sẽ giải thích cho nhận định này. Cuối cùng là bài hát “J’aimerai” của Johan Papaconstantino – một ca sĩ tài năng khác. Thật khó để tưởng tượng một ai đó có khả năng kết hợp thể loại pop-trap hiện đại với âm nhạc Thổ Nhĩ Kỳ truyền thống.
Ảnh được chụp bởi Khooa Nguyen và Nam Tran Duy.